Những lời răn tôi trích đăng ở đây được luận giải trung thực đúng theo tinh thần và ý định cũng như ý nghĩa của từng câu, từng chữ đã được viết ra trong Kinh Thánh.
Kinh Thánh viết cho con người đọc, tôi dùng sự hiểu biết của một người có trình độ hiểu biết trung bình về ngôn ngữ để luận giảng các lời răn nầy. Tôi không suy diễn bóng gió, phóng đại hay dùng cắt xén gì cả.
Tôi trích đăng và luận giảng một số lời răn trong Kinh Thánh mà hầu như tín đồ Thiên Chúa giáo không bao giờ được giảng dạy ở các buổi thánh lễ hay lớp giáo lý.
Mục đích là để các tín đồ hiểu biết được tư tưởng triết lý thật sự của Thiên Chúa giáo.
Những lời răn trong Kinh Thánh nầy được trích đăng trong diễn đàn X-Café.
Tuy vậy vì phần luận giảng của tôi bị BĐH của X-Café cho là “phản cảm” nên tôi đăng chúng ở đây.
Bài nầy được bổ túc và cập nhật hóa mỗi khi tôi đăng một lời răn mới ở X-Café.
Phần bổ túc và cập nhật hóa nằm ở cuối bài.
Nguyễn Nhân Trí
===
Tôi xin bắt đầu bằng “Vị Thế của Phái Nữ trong Kinh Thánh”.
Vị Thế Của Nữ Phái trong Kinh Thánh
Ngày nay có nhiều người chủ trương nam nữ bình quyền, ngay cả những tín đồ Thiên Chúa giáo.
Thật ra thì khái niệm "nam nữ bình quyền" đi trái ngược hẳn lại với tư tưởng của Kinh Thánh.
1/ Đàn bà phải tùng phục và đứng sau người đàn ông về tất cả mọi phương diện.
Thiên Chúa đã dạy rằng đàn bà không bao giờ được giảng dạy điều gì cả. Chỉ có đàn ông mới được làm những chuyện nầy. Đàn bà là thứ yếu so với đàn ông.
Đó là vì Chúa Trời đã làm Eva ra từ một chiếc xương sườn của Adam và chỉ dựa theo hình vóc của người đàn ông, chớ không được dựa theo hình vóc của chính Ngài.
Tân Ước - Thư Thứ Nhất Gửi Timôthê 2:11-13
11 Phụ nữ hãy học trong yên lặng, hết lòng phục tùng. 12 Tôi không cho phép phụ nữ nào giảng dạy, hay được quyền trên nam nhân. 13 Vì Ađam được nắn ra trước, rồi mới đến Eva.
Tân Ước - Thư Gửi Tín Hữu Êphêsô 5:22-24
22 Vợ hãy phục tùng chồng, như thể đối với Chúa.
23 Vì chồng là đầu của vợ, cũng như Ðức Kitô là đầu của Hội thánh, và Ngài là Cứu Chúa của thân mình.
24 Dù sao, như Hội thánh tùng phục Ðức Kitô, thì các người làm vợ cũng hãy phục tùng chồng họ như vậy trong mọi sự!
Tân Ước - Thư Thứ Nhất Gửi Tín Hữu Corinthô 11:3
3 Dầu vậy, tôi muốn anh em biết Đấng Christ là đầu mọi người; người đờn ông là đầu người đờn bà; và Đức Chúa Trời là đầu của Đấng Christ.
Tân Ước - Thư Thứ Nhất Gửi Tín Hữu Corinthô 11:7-9
7 Vả, đờn ông là hình ảnh và sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, thì không nên trùm đầu; nhưng đờn bà là sự vinh hiển của đờn ông.
8 Bởi chưng không phải đờn ông ra từ đờn bà, bèn là đờn bà ra từ đờn ông;9 không phải đờn ông vì cớ đờn bà mà được dựng nên, bèn là đờn bà vì cớ đờn ông vậy.
Chúng ta thấy rõ từ các lời răn trên:
- Chúa dạy “vợ phải phục tùng chồng” chớ không bao giờ dạy “chồng phải phục tùng vợ”. Và vợ phải phục tùng chồng giống như con người phục tùng Thiên Chúa, tức là tuyệt đối về mọi mặt.
- Chúa lập đi lập lại “chồng là đầu của vợ” tương tự giống như Thiên Chúa là đầu của mọi người và không bao giờ nói “vợ là đầu của chồng”.
- Chúa dạy rõ là đàn bà “không được quyền trên nam nhân” và không được dạy bảo gì đàn ông cả mà chỉ có thể học hỏi từ đàn ông.
- Và Chúa cũng nhắc rằng đàn ông là hình ảnh và sự vinh hiển của Chúa còn đàn bà chỉ là sự vinh hiển của đàn ông mà thôi chớ không phải là của Chúa.
2/ Đàn bà không có tiếng nói ở nơi công cộng
Thiên Chúa cũng dạy rằng người đàn bà không được phép phát biểu ý nghĩ của họ ở những buổi hội có mặt đàn ông. Nếu muốn gì thì người đàn bà phải chờ lúc về nhà mà hỏi hỏi từ chồng của mình.
Tân Ước - Thư Thứ Nhất Gửi Tín Hữu Corinthô 14:34-3534 thì phụ nữ phải làm thinh trong các buổi hội, vì họ không được phép lên tiếng. Trái lại, họ phải biết phục tùng, như chính Lề luật cũng dạy.
35 Nếu muốn học biết điều gì, thì họ cứ hỏi chồng họ ở nhà, vì phụ nữ mà lên tiếng trong buổi hội là điều chẳng xứng.
Chữ "các buổi hội" ở trên thường được cho là các buổi lễ trong nhà thờ, tuy nhiên cũng có các bản dịch cho là các buổi hội họp ở nơi công cộng.
Dựa trên lời răn nầy thì đàn bà không được mở miệng lên tiếng tranh luận trên các diễn đàn nào trên internet mà có đàn ông tham dự. Nhất là khi tranh luận về các vấn đề liên quan đến tôn giáo, tín ngưỡng. Các tín đồ Thiên Chúa giáo nữ trong diễn đàn nầy cần biết và nhớ điều trên để tự xét lại và sửa đổi hành vi của mình cho xứng đáng là con của Chúa Trời.
Cũng dựa theo lời răn nầy thì hầu như tất cả đàn bà hiện đang nắm giữ các chức vụ quản lý, điều hành trong các công ty, hãng xưởng, cơ quan hành chính đều vi phạm luật của Thiên Chúa.
3/ Thiên Chúa xem đàn bà là tà độc, là nguồn gốc của tội lỗi.
Thiên Chúa Sáng Suốt trừng phạt đàn bà vì thủy tổ của đàn bà là Eva đã ăn trái cấm rồi đưa cho Adam.
Các tín đồ Thiên Chúa giáo cũng cần phải nhớ rằng đàn bà không thể bình đẳng với đàn ông vì Thiên Chúa nói rõ là người đàn bà cần phải được cai trị bởi người đàn ông.
Tân Ước - Thư Thứ Nhất Gửi Timôthê 2:14
14 Và không phải Ađam đã bị quyến rũ, nhưng là người nữ đã để mình bị quyến rũ mà sa ngã phạm tội.
Cựu Ước - Sáng Thế Ký 3:16
16 Ngài phán cùng người nữ rằng: Ta sẽ thêm điều cực khổ bội phần trong cơn thai nghén; ngươi sẽ chịu đau đớn mỗi khi sanh con; sự dục vọng ngươi phải xu hướng về chồng, và chồng sẽ cai trị ngươi.
Mặc dù Eva là một người không có liên quan gì đến đời sống của những người đàn bà khác trên thế giới và chuyện trái cấm đã xảy ra hơn 6000 năm về trước nhưng tất cả đàn bà cho đến cả ngày nay vẫn phải tiếp tục chịu trách nhiệm và gánh trả lỗi lầm của Eva.
Các tín đồ nữ Thiên Chúa giáo mỗi khi thai nghén bị ói mữa, nhức lưng, tức bụng, sưng mặt mày, phù tay chân thì hãy nhớ đó là do Thiên Chúa đã quyết định họ phải trải qua. Các tín đồ nữ Thiên Chúa giáo mỗi khi sinh đẻ phải nhớ rằng mỗi cơn đau đớn quằn quại lẫn sự xé thịt banh da đó là do chính Thiên Chúa bắt buộc họ phải hứng chịu.
Tuy vậy không được trách móc Thiên Chúa vì Kinh Thánh có dạy là Thiên Chúa lúc nào cũng Từ Bi và đầy Tình Thương.
4/ Dưới mắt Thiên Chúa thì đàn ông có giá trị hơn đàn bà.
Thiên Chúa đã ra giá tính bằng tiền hẳn hòi để xác định điều nầy.
Thiên Chúa còn cẩn thận phân chia giá trị của mỗi lứa tuổi cho mỗi sắc giới. Dù bất cứ trong khoảng tuổi nào thì nam phái bao giờ cũng được đánh giá cao hơn nữ phái. Đàn bà nói chung chỉ trị giá khoản hơn phân nửa đàn ông là tối đa.
Cựu Ước - Phục Truyền Luật Lệ Ký 27:1-17
1Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2Hãy truyền cho dân Y-sơ-ra-ên rằng: Khi nào có ai dùng loài người mà khấn nguyện, thì ngươi hãy định giá cho; giá đó thuộc về Đức Giê-hô-va.
3Nếu ngươi định giá về một người nam từ hai mươi đến sáu mươi tuổi, thì hãy định cho năm chục siếc-lơ bạc, tùy theo siếc-lơ nơi thánh . 4Nếu là một người nữ, hãy định giá ba chục siếc-lơ bạc.
5Nếu là một đứa con trẻ từ năm đến hai mươi tuổi, thì hãy định giá hai chục siếc-lơ cho một đứa trai, và mười siếc-lơ cho một đứa gái.
6Ví bằng một đứa trẻ từ một tháng đến năm tuổi, thì hãy định giá năm siếc-lơ bạc cho một đứa trai, và ba siếc-lơ bạc cho một đứa gái.
7Nếu một người già cả từ sáu mươi tuổi trở lên, ngươi hãy định giá mười lăm siếc-lơ bạc cho một người nam, và mười siếc-lơ bạc cho một người nữ.
Có nhiều người phái nữ (kể cả những tín đồ Thiên Chúa giáo) ngày nay tranh đấu, đòi hỏi quyền được trả lương ngang hàng như với phái nam ở các sở làm, xí nghiệp. Họ cần phải nhớ là nếu theo lời Thiên Chúa dạy ở trên thì giá trị và do đó lương bổng của họ chỉ đáng được bằng hơn phân nửa của đàn ông mà thôi.
Cái gọi là “bất công về lương bổng giữa đàn ông và đàn bà” ngày nay mà họ phàn nàn thật ra là đúng với ý Chúa Trời đã định.
5/ Đàn bà là tài sản của đàn ông
Đàn bà trong Kinh Thánh thường xuyên được dùng để buôn bán, đổi chác hay biếu tặng. Theo những câu chuyện trong Kinh Thánh thì người đàn bà thường xuyên được đối xử như là tài sản của đàn ông.
Một trong Mười Điều Răn rõ ràng cho rằng đàn bà chỉ là vật sở hữu của đàn ông. Khi Chúa Trời răn dạy người đàn ông về những gì họ không được ham muốn thì Chúa Trời liệt kê nhà cửa, vợ, tôi tớ và bò lừa chung với nhau. Điều đó cho thấy rằng nhà cửa, vợ, tôi tớ và bò lừa đều được Chúa Trời xem ngang như nhau, chỉ là tài sản của đàn ông không hơn không kém.
Cựu Ước - Xuất Hành 2:17
17Ngươi không được ham muốn nhà người ta, ngươi không được ham muốn vợ người ta, tôi tớ nam nữ, con bò con lừa, hay bất cứ vật gì của người ta.
Trong rất nhiều lời răn khác nữa thì Thiên Chúa cũng cho thấy đàn bà là hạ đẳng và đàn ông được phép sử dụng đàn bà như vật sỡ hữu của họ.
Thiên Chúa cho phép người cha có thể bán con gái làm tôi mọi. Trong khi đó trong Kinh Thánh không thấy nói đến trường hợp nào cho phép cha bán con trai làm tôi mọi.
Cựu Ước - Xuất Hành 21:7
7 Nếu ai bán con gái mình làm con đòi, con gái đó không được ra như các đầy tớ kia.
Nên nhớ trong lời răn ở trên, Thiên Chúa không cấm cản gì về việc người cha (đàn ông) đem con gái mình đi bán làm tôi đòi. Thiên Chúa nói về chuyện nầy như một điều bình thường xảy ra hàng ngày trong xã hội.
Tuy vậy vì Thiên Chúa Công Bằng và Bác Ái nên đã cấm không cho đứa con gái trong trường hợp đó bị đối xử bằng những tiêu chuẩn giống như các đầy tớ khác.
6/ Phụ nữ chỉ là một món hàng tình dục
Các tín đồ Thiên Chúa giáo phái nữ cần nhớ rằng cha họ có thể sử dụng thân thể họ như những món hàng tình dục để trao đổi khi cần thiết.
Thiên Chúa đã cho thấy Ngài công nhận, ủng hộ và khen thưởng việc nầy.
Trong Kinh Thánh có kể chuyện của Lót, người đã không ngần ngại đem giao 2 đứa con gái ruột của mình ra cho một đám người hung dữ cưỡng hiếp để cho chúng khỏi hành hung ông và cưỡng hiếp 2 nam thiên sứ ông đang ở nhà ông.
Sau đó Lót được Thiên Chúa ca ngợi là người đạo đức nhất và đã cho phép ông cùng vài người trong gia đình thoát chết trong khi tất cả dân chúng trong thành Sô-đôm già trẻ lớn bé kể cả con nít sơ sinh đều bị Thiên Chúa Từ Bi thiêu đốt không ai sống sót.
Kinh Sáng Ký 19:1-27
1Lối chiều, hai thiên sứ đến Sô-đôm; lúc đó, Lót đang ngồi tại cửa thành. Khi Lót thấy hai thiên sứ đến, đứng dậy mà đón rước và sấp mình xuống đất. 2Người thưa rằng: Nầy, lạy hai chúa, xin hãy đến ở nhà của kẻ tôi tớ, và hãy nghỉ đêm tại đó. Hai chúa hãy rửa chân, rồi sáng mai thức dậy lên đường. Hai thiên sứ phán rằng: Không, đêm nầy ta sẽ ở ngoài đường. 3Nhưng Lót cố mời cho đến đỗi hai thiên sứ phải đi lại vào nhà mình. Người dâng một bữa tiệc, làm bánh không men, và hai thiên sứ bèn dùng tiệc.
4Hai thiên sứ chưa đi nằm, mà các người nam ở Sô-đôm, từ trẻ đến già, tức cả dân, đều chạy đến bao chung quanh nhà. 5Bọn đó gọi Lót mà hỏi rằng: Những khách đã vào nhà ngươi buổi chiều tối nay ở đâu? Hãy dẫn họ ra đây, hầu cho chúng ta được biết.
6Lót bèn ra đến cùng dân chúng ở ngoài cửa, rồi đóng cửa lại, 7và nói cùng họ rằng: Nầy, tôi xin anh em đừng làm điều ác đó! 8Đây, tôi sẵn có hai con gái còn trinh chưa chồng, tôi sẽ đưa chúng nó cho anh em, rồi mặc tình anh em tính làm sao tùy ý; miễn đừng làm chi hại cho hai người kia; vì cớ đó, nên họ đến núp bóng mái nhà tôi.
9Bọn dân chúng nói rằng: Ngươi hãy tránh chỗ khác! Lại tiếp rằng: Người nầy đến đây như kẻ kiều ngụ, lại muốn đoán xét nữa sao! Vậy, thôi! chúng ta sẽ đãi ngươi bạc-tệ hơn hai khách kia. Đoạn, họ lấn ép Lót mạnh quá, và tràn đến đặng phá cửa.
10Nhưng hai thiên sứ giơ tay ra, đem Lót vào nhà, và đóng cửa lại, 11đoạn, hành phạt bọn dân chúng ở ngoài cửa, từ trẻ đến già, đều quáng lòa mắt, cho đến đỗi tìm cửa mệt mà không được.
12Hai thiên sứ bèn hỏi Lót rằng: Ngươi còn có ai tại đây nữa chăng? Rể, con trai, con gái và ai trong thành thuộc về ngươi, hãy đem ra khỏi hết đi! 13Chúng ta sẽ hủy diệt chỗ nầy, vì tiếng kêu oan về dân thành nầy đã thấu lên đến Đức Giê-hô-va, nên Ngài sai chúng ta xuống mà hủy diệt. 14Lót bèn đi ra và nói cùng rể đã cưới con gái mình rằng: Hãy chổi dậy, đi ra khỏi chốn nầy, vì Đức Giê-hô-va sẽ hủy diệt thành. Nhưng các chàng rể tưởng người nói chơi.
15Đến sáng, hai thiên sứ hối Lót và phán rằng: Hãy thức dậy, dẫn vợ và hai con gái ngươi đang ở đây ra, e khi ngươi cũng chết lây về việc hình phạt của thành nữa chăng. 16Nhưng Lót lần lữa; vì cớ Đức Giê-hô-va thương xót Lót, nên hai thiên sứ nắm lấy tai kéo người, vợ cùng hai con gái người, và dẫn ra khỏi thành.
17Vả, khi hai thiên sứ dẫn họ ra khỏi rồi, một trong hai vì nói rằng: Hãy chạy trốn cứu lấy mạng, đừng ngó lại sau và cũng đừng dừng bước lại nơi nào ngoài đồng bằng; hãy chạy trốn lên núi, kẻo phải bỏ mình chăng.
18Lót đáp lại rằng: Lạy Chúa, không được! 19Nầy, tôi tớ đã được ơn trước mặt Chúa; Chúa đã tỏ lòng nhân từ rất lớn cùng tôi mà cứu tròn sự sống tôi. Nhưng tôi chạy trốn lên núi không kịp trước khi tai nạn đến, thì tôi phải chết. 20Kìa, thành kia đã nhỏ, lại cũng gần đặng tôi có thế ẩn mình. Ôi! chớ chi Chúa cho tôi ẩn đó đặng cứu tròn sự sống tôi. Thành nầy há chẳng phải nhỏ sao?
21Thiên sứ phán rằng: Đây, ta ban ơn nầy cho ngươi nữa, sẽ không hủy diệt thành của ngươi đã nói đó đâu. 22Mau mau hãy lại ẩn đó, vì ta không làm chi được khi ngươi chưa vào đến nơi. Bởi cớ ấy, nên người ta gọi tên thành nầy là Xoa. 23Khi mặt trời mọc lên khỏi đất, thì Lót vào đến thành Xoa.
24Đoạn, Đức Giê-hô-va giáng mưa diêm sanh và lửa từ nơi Ngài trên trời sa xuống Sô-đôm và Gô-mô-rơ, 25hủy diệt hai thành nầy, cả đồng bằng, hết thảy dân sự cùng các cây cỏ ở nơi đất đó.
Đoạn Kinh Thánh trên cho thấy 2 thiên sứ có phép thuật đủ để tự bảo vệ cho họ và cho Lót. Kinh Thánh kể rằng họ kéo Lót vào nhà, đóng cửa lại và làm phép cho đám người bên ngoài không thấy được cửa ở đâu để phá vào. Tuy vậy, Kinh Thánh không nói gì đến việc thiên sứ cứu 2 cô con gái cả.
Điều hiển nhiên là 2 cô con gái của Lót sau khi bị cha mình đẩy ra ngoài cống hiến cho đám người hung dữ kia thì đã bị họ cưỡng hiếp thỏa thê (“mặc tình anh em tính làm sao tùy ý”!).
Thế mà các thiên sứ không nhúng tay vào can thiệp. Rất có thể đó là vì 2 đứa con gái ấy chỉ là đàn bà nên không quan trọng đủ để các thiên sứ bận tâm.
(còn tiếp)